“Bố con ông Hùng có cái ảnh như trên tivi, đứng cầm cái mỏ lết, mặc đồ thợ, mặt cười tươi như đi thi Mister Đắk Lắk.” Ít ai biết rằng, tấ...
“Bố con ông Hùng có cái ảnh như trên tivi, đứng cầm cái mỏ lết, mặc đồ thợ, mặt cười tươi như đi thi Mister Đắk Lắk.”
Ít ai biết rằng, tấm ảnh đó... không phải do thợ chụp, cũng không ai thiết kế. Nó được tạo ra hoàn toàn bằng AI – Trí tuệ nhân tạo.
Và người “đạo diễn” đứng sau mọi thứ lại chính là... đứa con trai sống xa nhà, làm nghề truyền thông ở Sài Gòn.
Từ Người Nông Dân Trở Thành "Thợ Sửa Đồ Điện"
Bố tôi từng là một nông dân chính hiệu.
Năm nào cũng còng lưng trên nương rẫy, quanh quẩn với mấy sào cà phê, hồ tiêu. Cuộc sống chẳng dư dả gì, quanh năm chỉ đủ ăn đủ mặc.
Cho đến một ngày, bố bất ngờ gọi điện cho tôi:
“Bố muốn kiếm thêm. Không muốn mẹ cứ phải tiết kiệm từng đồng. Bố nghĩ… chắc mình sửa đồ điện được!”
Tôi bật cười.
Không phải vì chê bố không giỏi, mà vì… tôi không nghĩ một người như bố – 60 tuổi đời – lại dám khởi nghiệp thêm lần nữa.
Nhưng bố làm thật. Ông bắt đầu mày mò từng chút một.
Bắt Đầu Học Sửa Đồ Từ... ChatGPT
Tôi cài đặt cho bố ChatGPT, dạy ông cách đặt câu hỏi, cách tìm thông tin, cách tra cứu các lỗi kỹ thuật.
Ngày đầu còn lóng ngóng, vụng về.
Nhưng đến ngày thứ 10, bố nói với tôi đầy phấn khích:
“ChatGPT dạy bố sửa được cái nồi điện Nhật Bãi nhà bà Lài hàng xóm rồi đấy!”
Tất nhiên, bố không gọi nó là "AI" hay "trí tuệ nhân tạo" gì đâu.
Bố chỉ nói đơn giản:
“Cái này như… thằng thầy giỏi, nhưng rảnh, dạy bố suốt ngày!”
Tấm Áp Phích Tạo Bằng AI Khiến Cả Xóm Bất Ngờ
Do công việc bận rộn, tôi không thể thường xuyên về quê.
Nhưng nhờ AI, tôi vẫn có thể giúp bố một việc rất đặc biệt, mà chẳng tốn nhiều thời gian.
Tôi gõ vài dòng vào phần mềm tạo ảnh AI, chỉnh sửa đôi chút.
Tấm ảnh của bố hiện ra – đúng như ông hằng mong muốn: chỉnh tề, hiền hậu, chuyên nghiệp mà vẫn dễ gần.
Tôi in ra, gửi về quê.
Bố dán nó lên cánh cửa gỗ – nơi người ta thường đi ngang mỗi ngày.
Hiệu Ứng Từ Một Tấm Ảnh
Hôm sau, hàng xóm kéo tới xem.
Người nhờ sửa nồi cơm, người hỏi mua nồi chiên cũ.
Bố gọi điện cho tôi, giọng vui như trẻ con được lì xì:
“Mày làm cái ảnh như phép thần đấy con à! Người ta gọi bố là ‘ông sửa đồ điện bằng trí tuệ’!”
Bài Học Từ Người Bố Không Biết Gì Về Công Nghệ
Bố tôi không giỏi công nghệ,
Bố tôi chưa từng học đại học.
Nhưng bố tôi có một điều rất đáng nể:
Ông không ngại học. Không ngại bắt đầu lại.
Dù ở tuổi mà người ta thường bảo nhau: “Thôi, nghỉ ngơi đi!”
Và tôi – đứa con từng nghĩ mình giỏi giang hơn bố – đã học được một bài học sâu sắc:
“Hóa ra, không phải người trẻ mới làm được điều mới.
Mà là người nào còn muốn học, còn muốn làm, còn muốn sống một cuộc đời có ích.”
Chia sẻ: Thế Anh
Viết lại: ChatGPT